j-steve pham sáu giờ chiều şarkı sözleri
Sáu giờ chiều lại trở về nhà sau một ngày dài với những mệt mỏi
Nó nằm ườn ra tay bấm điện thoại năng lượng nó như đã dần hết rồi
Căn phòng đó từng ngập ánh sáng có tiếng cười của nó với ai
Giờ chỉ một màu đen tối phía bên trong đấy có tiếng ai đó thở dài
Ngoài kia nắng cũng đã được thay thế bằng ánh đèn của biết bao con đường
Trong lòng nó nắng thì cũng đã tắt nhưng ánh sáng lại chẳng còn vương
Nó ngồi bật dậy đi lấy cốc nước và nấu gói mì gói ăn cho cử tối
Kể từ ngày đó nó đã phải học cách làm chuyện gì cũng phải tự thôi
Vài tháng trước nó rất mong đến tối để cùng ngồi với người nó thương
Vậy mà giờ mọi chuyện lại cay đắng như ly cà phê nó lại quên cho đường
Ra ban công đứng một mình đưa ánh mắt về nơi xa xăm
Có hạt mưa nào rơi vào khoé mắt nó lại thầm nhớ người ta lắm
Nhớ cô gái từng là của nó từng cho nó biết bao tiếng cười
Cô ấy giờ đã có bến đổ mới còn nó thì lạc ở giữa biển người
Nở nụ cười bước vào trong cất lại cảm xúc trong cái thở dài
Ngày mai rồi mọi thứ cũng sẽ đến chuyện gì buồn rồi cũng sẽ mờ phai

