la chơi vơi (feat. dnd) şarkı sözleri
Viết rồi viết rồi tiếp tục viết
Cố đi tiếp dù kết cục biết
Những bài nhạc rồi cũng sẽ mờ phai
Đâu có ai chờ rồi kỷ niệm sẽ đứng yên
Chỉ kẻ điên chọn ở lại
Tao đang ôm cả tá ký ức bên trong căn phòng tối
Họ bảo là tao phí sức mang theo những vết nhơ thời nông nỗi
Khi giấc mơ còn rong ruổi, để đánh đổi cả tương lai rồi chìm vào trong bóng tối
Bước tiếp, đứng yên hay trở lại
Quá khứ, tương lai, tiếng thở dài
Đều là những kẻ mơ mất đi đôi cánh
Đều là những mất mát bị gán thành tội danh
Đó là những ngôn từ mà không ai chứa nỗi
Tất cả tìm đến rap để mong sự cứu rỗi
Tìm cho mình chỗ trú trước khi quá muộn màng
Bán đi gấp cái tôi để lấy một lượng vàng
Có đôi lúc nó bắt bản thân mày thay đổi
Có đôi lúc nó bắt mày chơi trò may rủi
Có đôi lúc sẽ không là đúng sai
Cái tôi sẽ là thứ duy nhất, thứ duy nhất không giống ai
Có đôi lúc nó bắt bản thân mày thay đổi
Có đôi lúc nó bắt mày chơi trò may rủi
Có đôi lúc sẽ không là đúng sai
Cái tôi sẽ là thứ duy nhất, thứ duy nhất không giống ai
Một mình tôi trên con đường vắng
Một mình tôi ngâm khúc sầu lắng
Một mình tôi chơi vơi giữa dòng người cuốn đi nhanh thật nhanh
Còn tình yêu đơn phương tôi giấu
Còn dòng thư không ai hiểu thấu
Còn gì ngoài ngày dài, ngày dài
Nói, nói hết đi những tâm tư
Một mình tôi chơi vơi
Một mình tôi chơi vơi
Một mình tôi chơi vơi
Một mình tôi chơi vơi
Họ bảo là tao nên thay đổi
Nhưng cái tôi không cho phép
Khi ở tuổi 22, tương lai mịt mờ
Chỉ có bản ngã là rõ nét, mọi thứ tao bỏ hết
À còn vài đứa bạn, nhạc rap và gia đình
Không bận bịu tìm ra mình giữa đám đông
"Điên như tao mày dám không?"
Kệ đi chuyện ngày mai, ít hôm sau tao tìm lại
Đâu nó cũng vào đó
Đứa trẻ rồi cũng sẽ lớn với hai vệt máu vẫn hằn trên lưng
Có quá nhiều nỗi đau nhưng không thể trốn vào trong góc xó
Đâu thể giấu được cả tuổi trẻ khi đôi giày cũ vẫn còn trên chân
Vẫn còn in dấu lên lưng ngọn đồi là thứ mày cất vào trong góc tủ
Nhiều đêm khiến mày mất ngủ
Vết sẹo đau nhói vài lần
Ngoài những câu chuyện cũ thì đâu là thứ mày cần?
Có được thứ mày muốn nhưng mất đi thường ngày cạnh bên
Cho đến khi nhìn lại… chỉ còn là một cái tên